CHỊ TÔI GỬI EMAIL CHO TÔI
–Nguyên văn bức thư
Người gửi : Mary
Gửi vào: Thứ Năm, ngày 16 tháng Mười một, năm 2006
4:41 PM
Người nhận : Junior
Tiêu đề: Xin chào!
Junior thân mến:
Chị rất yêu Montana. Đẹp lắm. Hôm qua, lần đầu tiên chị được cười ngựa. Người Anh Điêng vẫn cưỡi ngựa ở Montana. Chị vẫn đang tìm việc. Chị vừa gửi đơn xin việc tới tất cả các nhà hàng ở vùng Anh Điêng này. Đúng vậy, vùng Flathead này có khoảng hai mươi nhà hàng. Thật là kỳ lạ. Nơi đây cũng có đến những sáu hay bảy thị trấn. Em có tin được không? Chỉ một vùng Anh Điêng thôi mà có nhiều đến thế!
Và em có biết điều thực sự kỳ lạ là gì không?
Vài thị trấn ở đây lại đầy người da trắng. Chị không hiểu sao lại có chuyện đó. Nhưng đám người sống trong những thị trấn da trắng ấy không phải lúc nào cũng thích người Anh Điêng. Một trong những thị trấn ấy, tên là Polson, cố gắng ly khai ( nghĩa là tách ra, chị đã tra từ này) khỏi vùng đất của người Anh Điêng. Thật đấy. Giống như hồi Nội chiến vậy. Cho dù thị trấn ấy ở chính giữa vùng đất, những người da trắng ở đó quyết định họ không muốn là một phần của vùng đất Anh Điêng. Điên rồ. Song hầu hết những người ở đây rất tốt bụng. Cả người da trắng và người Anh Điêng. Em biết cái hay nhất là gì không? Có một khách sạn cực kỳ tuyệt vời mà hai vợ chồng chị đã nghỉ tuần trăng mật. Ở chỗ hồ Flathead, bọn chị có một cái đội phục vụ, một phòng khách sạn với giường ngủ riêng! Có cả một cái điện thoại trong phòng tắm! Thật mà! Chị có thể gọi cho em từ trong phòng tắm đấy. Nhưng đó thậm chí vẫn chưa phải là điều điên rồ nhất. Bọn chị quyết định gọi phục vụ, để mang thức ăn lên phòng, và đón xem họ có gì trong thực đơn? Bánh mì Anh Điêng rán! Phải. Với năm đô, mình sẽ mua được bánh mì rán.
Thật điên rồ! Thế là chị gọi hai cái. Chị cứ nghĩ nó không ngon, nhất là so với bánh mì bà nướng. Nhưng để chị nói cho mà nghe. Bánh ngon hết sảy. Ngon gần bằng của bà. Với cả, người ta đặt miếng bánh trên một cái đĩa sang trọng, vì thế chị đã dùng bộ dao nĩa cũng sang trọng nốt để ăn. Chị cứ tưởng tượng rằng có một bà cụ người Anh Điêng Flathead đang ở trong bếp, chỉ làm bánh mì rán cho tất cả những người phục vụ phòng. Giấc mơ đã trở thành sự thật! Chị yêu cuộc sống của chị! Chị yêu chồng chị! Chị yêu Montana!
Chị yêu em!
Chị của em, Mary